GHI LẠI CẢM XÚC XEM PHIM MƯA ĐỎ: NHỮNG GIỌT MÁU, GIỌT NƯỚC MẮT VÀ TINH THẦN BẤT DIỆT

Tác giả: Đỗ Đức Dũng

9/28/2025

GHI LẠI CẢM XÚC XEM PHIM MƯA ĐỎ:

NHỮNG GIỌT MÁU, GIỌT NƯỚC MẮT VÀ TINH THẦN BẤT DIỆT

Đỗ Đức Dũng, ngày 28 tháng 9 năm 2025

Tối qua (Thứ 7 27/9/2025), tôi vừa bước ra khỏi rạp chiếu phim sau khi xem bộ phim "Mưa Đỏ", một tác phẩm đang gây tiếng vang lớn. Cảm xúc trong tôi không chỉ là sự xúc động đơn thuần mà là một sự thức tỉnh sâu sắc, một cú chạm mạnh mẽ vào những điều mà suốt bao năm qua, tôi chỉ có thể hình dung một cách mơ hồ.

1. PHÁ VỠ HÌNH DUNG MƠ HỒ: CÁI GIÁ THẬT CỦA ĐỘC LẬP

Tôi là người thuộc thế hệ cuối thập niên 60 đầu 70, sinh ra trong chiến tranh nhưng còn quá nhỏ để có bất kỳ ấn tượng thực tế nào về những năm tháng khốc liệt ấy. Sau này, qua sách vở, qua những bài học lịch sử, chiến tranh hiện lên như một chương bi tráng nhưng vẫn thiếu đi sự chân thật về cảm xúc.

Nhưng "Mưa Đỏ" đã làm điều mà sách vở khó lòng làm được. Bộ phim không chỉ là tái hiện mà là một sự "phơi bày" về cái khốc liệt, cái vất vả và đau thương tột cùng mà thế hệ cha anh đã phải trải qua. Từ người lính nơi tiền tuyến phải giành giật từng tấc đất trong làn mưa đạn, đến những người ở hậu phương luôn sống trong lo âu, thiếu thốn, sẵn sàng hy sinh mọi thứ.

Khi xem phim xong, tôi càng thấm thía hơn khi nhớ lại những bài chia sẻ của nguyên Bộ trưởng Lê Doãn Hợp về sự hy sinh thầm lặng. Tôi thực sự nhận ra: Cái giá của độc lập, tự do, yên bình mà chúng ta đang thụ hưởng hôm nay chứa quá nhiều máu, nước mắt và xương cốt của những người đã ngã xuống. Đó là một gánh nặng lịch sử mà thế hệ chúng ta cần phải mang theo với lòng biết ơn vô hạn.

2. TINH THẦN "VÌ NƯỚC QUÊN THÂN" CẦN ĐƯỢC NHÂN RỘNG

Điều khiến tôi xúc động và ngưỡng mộ nhất trong phim chính là tinh thần "vì nước quên thân" của thế hệ trẻ thời chiến. Họ là những chàng trai, cô gái ở tuổi mười tám, đôi mươi, tuổi đẹp nhất của đời người. Họ sẵn sàng gác lại chuyện riêng tư—từ việc học hành dang dở, những ước mơ về tương lai cá nhân, cho đến những rung động tình cảm riêng tư còn chưa kịp chớm nở—để thực hiện nghĩa vụ thiêng liêng bảo vệ quê hương, đất nước.

Trong bối cảnh xã hội hiện đại, khi giới trẻ có nhiều lựa chọn và dễ bị cuốn vào những giá trị vật chất, việc làm thế nào để tuyên truyền và giáo dục tinh thần quên mình vì cộng đồng, vì Tổ quốc này là một trách nhiệm không của riêng ai. Những người đang được sống trong hòa bình và những người có trách nhiệm phải suy nghĩ và tìm ra những phương pháp hiệu quả nhất—có thể là qua nghệ thuật điện ảnh, qua công nghệ số—để thế hệ trẻ hôm nay và mai sau không bao giờ quên cội nguồn sức mạnh dân tộc.

3. TÌNH NGƯỜI LẤP LÁNH GIỮA LÀN BOM ĐẠN

Giữa bối cảnh chiến tranh tàn khốc, nơi ranh giới sống chết mong manh, tình người, tình đồng loại và tính nghĩa hiệp lại càng trở nên tuyệt vời và lấp lánh hơn bao giờ hết.

"Mưa Đỏ" cho chúng ta thấy rằng, ngay cả trong thời khắc tăm tối nhất, sự chia sẻ một ngụm nước, cái nắm tay động viên, hay hành động cứu giúp đồng đội, thậm chí là đối thủ, vẫn luôn tồn tại. Chính tinh thần nhân văn này đã trở thành sợi dây vô hình kết nối và giữ vững niềm tin cho những người lính. Tình đồng chí, tình quân dân không chỉ là câu khẩu hiệu mà là hơi ấm, là động lực sống còn. Chúng ta cần trân trọng và tuyên truyền mạnh mẽ tinh thần nghĩa hiệp này, bởi nó là bản chất cao quý nhất của con người Việt Nam, là thứ làm nên sự khác biệt của dân tộc ta.

4. GIẢI MÃ CHIẾN THẮNG: SỨC MẠNH VÔ SONG CỦA TINH THẦN

Một câu hỏi lớn mà nhiều người đã đặt ra, và chính bộ phim đã giúp chúng ta có thêm những dẫn chứng cảm động để lý giải.

Quân lực miền Nam, với sự hậu thuẫn khổng lồ từ Mỹ, sở hữu vũ khí, khí tài quân sự mạnh mẽ, người lính được đào tạo bài bản. Trong khi đó, bộ đội của ta phần lớn là những người trẻ tuổi, thiếu kinh nghiệm, vũ khí thiếu thốn và không đầy đủ. Vậy điều gì đã giúp ta giữ vững và cuối cùng chiến thắng?

Câu trả lời nằm ở Sức Mạnh Tinh Thần – một thứ vũ khí vô hình nhưng có khả năng thay đổi cục diện cuộc chiến:

  1. Chính Nghĩa Tuyệt Đối: Bộ đội Cụ Hồ chiến đấu vì độc lập, tự do và thống nhất đất nước. Đó là chiến đấu vì một lý tưởng cao cả, vì tương lai của dân tộc. Điều này tạo nên niềm tin sắt đá và sự tự nguyện hy sinh không gì lay chuyển nổi.

  2. Tình Yêu Nước và Tình Đồng Bào: Những người lính ra trận không chỉ mang theo vũ khí mà còn mang theo tình yêu thương quê hương, gia đình và lòng căm thù giặc ngoại xâm. Họ chiến đấu cho nhau, cho những người thân yêu ở hậu phương.

  3. Văn Hóa Ứng Xử: Sự kỷ luật, tình đồng chí và tinh thần "thắng không kiêu, bại không nản" đã biến những người lính trẻ, thiếu kinh nghiệm thành một khối đoàn kết vững chắc, có khả năng chịu đựng và bám trụ phi thường trước mọi áp lực vật chất.

Tóm lại: Nếu quân lực đối phương chiến đấu bằng vũ khí và tiền bạc, thì quân ta chiến đấu bằng tinh thần và niềm tin. Sức mạnh vật chất có giới hạn, nhưng sức mạnh của chính nghĩa và lòng yêu nước là vô song. Chính tinh thần ấy đã biến sự thiếu thốn về vật chất thành sự kiên cường, biến thất bại tạm thời thành bài học để tiến tới chiến thắng cuối cùng.

LỜI KẾT: HÀNH TRÌNH TIẾP NỐI DI SẢN

"Mưa Đỏ" không chỉ là một bộ phim mà là một lời nhắc nhở mạnh mẽ về lịch sử và di sản. Hy vọng rằng, qua tác phẩm này, chúng ta—những người may mắn được sống trong hòa bình—sẽ không bao giờ quên cội nguồn sức mạnh dân tộc, và những người có trách nhiệm sẽ tìm ra được phương pháp hiệu quả nhất để truyền lửa cho thế hệ trẻ hôm nay.

Hãy trân trọng cuộc sống bình yên này và tiếp nối di sản của cha anh bằng tinh thần trách nhiệm, sự cống hiến cho đất nước trong thời bình, giống như cách thế hệ trước đã làm bằng xương máu của họ. Đó chính là cách tốt nhất để tri ân.